Khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc sau án, dù cố gắng trấn tĩnh bản thân nhưng vẫn không khỏi tay chân run lên.
Đêm hôm đó, sự thô bạo hung hăng của hắn để lại cho nàng quá nhiều bóng ma. Giờ đây đối mặt hắn, nàng chỉ muốn trốn tránh. Nàng rất ghét cách hắn bá đạo trên giường, ghét việc hắn tùy ý thao túng thái độ của nàng. Cách hắn ép buộc nàng đón nhận, bắt nàng phải chiều theo ý hắn thật khiến người ta đau lòng.
Nàng không biết đàn ông thời đại này có phải ai cũng vậy trên giường, hay chỉ riêng gã đàn ông này như thế, hoặc hắn chỉ đối xử với nàng như vậy.
Dù thế nào, nàng cũng muốn tránh hắn như tránh rắn rết. Tia hảo cảm mơ hồ trước đây với hắn giờ cũng dần tan biến.
"Sao sắc mặt lại tệ vậy? Thân thể vẫn chưa khỏe ư?" Giọng trầm của hắn hỏi han, lạnh nhạt nhưng pha chút ôn hòa như trước kia.
Trước mặt nàng, hắn dường như vẫn vậy, nhưng hình như có gì đó khác. Thì Văn Tu không cứu xét sự khác biệt đó. Dù sao đối với nàng, sau khi trải qua hai bộ mặt của hắn trên giường, cảm nhận của nàng về hắn đã hoàn toàn khác với trước kia.
"Là có chút khó chịu, chắc... còn cần nghỉ ngơi thêm một thời gian." Nàng đáp.
"Vậy thì ngươi cứ nghĩ ngơi điều dưỡng trước đã. Cần gì cứ nói với hạ nhân, họ sẽ chuyển lời đến quản gia trong phủ."
Thì Văn Tu né tránh ánh mắt hắn, cúi đầu đáp lời cảm ơn. Thái độ lảng tránh và dáng vẻ muốn trốn của nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ho-ve-khanh-an/2113071/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.