Vì sắp tới năm mới nên Trương Mộng Dịch cho người đưa tới rất nhiều loại hạt khô. Trác gia là gia đình truyền thống, đồ tết chuẩn bị rất cẩn thận, kỳ công, không giống bọn họ, các loại hạt đều tự phơi khô, mỗi thứ đều chuẩn bị tỉ mỉ.
Lúc Đồng Nhan nhận được những thứ này, trong lòng vô cùng khó chịu. Hạ khô này đều là tấm lòng của một người mẹ dành cho con trai, tuy bọn họ không thiếu những thứ này, nhưng giá trị làm sao bằng được.
Thật ra, những lời Trương Mộng Dịch nói với cô hôm ấy, cô đều hiểu, thậm chí trong lòng cô tràn đầy cảm giác áy náy. Nhưng cô cũng không thể làm theo lời bà nói, dù có rối loạn thế nào, cô cũng không thể đưa Cách Lạp đi.
Thân phận xấu hổ của cô đã định trước cô không cách nào trở thành người con dâu vừa ý của Trác gia, nên cô chỉ có thể nỗ lực trở thành một người vợ tốt.
Cô suy nghĩ rất lâu, mãi mà không nghĩ ra nên tặng hai ông bà Trác thứ gì. Trác gia chẳng thiếu thứ gì, cô không biết làm sao cho ổn. Trác Chính Dương trách cô nghĩ chuyện nhức đầu làm gì
"Trương phu nhân nếu muốn ôm cháu trai, chúng ta sẽ khiến con cháu đầy nhà cho bà, vì vậy...."
Anh tinh tế gặm, cắn lên tai cô, khẽ thở gấp
"Vì vậy, chúng ta phải nỗ lực lên"
-
Hôm sau, qua Trác Chính Dương, Đồng Nhan mới biết Trương Mộng Dịch gần đây bị ho khan, cô nhớ, cô từng tự mình làm một ít trà hoa, trị bệnh ho rất hiệu quả. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-bi-kich/1282378/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.