Cả 4 người ngồi trên 1 chiếc xe hơi đời mới (tác giả không hiểu biết nhiều về xe nên không miêu tả nhiều),Bin cầm lái, nó vẫn ngủ ở ghế bên cạnh và đương nhiên 2 chàng hoàng tử còn lại đành ngậm ngùi ngồi sau.
Im lặng…
Về đến nhà, Bin vứt chìa khóa cho Bun bảo mở cửa, Kan đi cất xe, còn anh thì lãnh nhiệm vụ cao cả là… bế nó.
Bế nó trên tay, Bin đi thẳng lên phòng (phòng nó),Kan và Bun nhìn theo khó hiểu.
Lát sau, thấy Bin ”lò dò” đi xuống, Kan liền thắc mắc:
- Ê, không phải phòng đó là của em họ cậu, người mà cậu nói là thiên thần bé nhỏ gì đó sao? Tớ nhớ cậu từng bảo là ngoài cô bé ấy ra thì cậu không cho bất cứ ai vào căn phòng đó cơ mà.
- Thế cậu nghĩ vì sao tớ lại cho Bi vào? (Bin hỏi lại bằng giọng cực ”đểu”)
- Không lẽ… (Bun nói nửa chừng) – Bi LÀ EM HỌ CẬU? (cả 2 đồng thanh hét lên)
- Đúng. (Bin gật đầu cái rụp)
RẦM
Cả Kan và Bun đổ ụp xuống đất ngay sau câu trả lời ”nặng ký” của Bin. Sau vài phút để tiêu hóa hết thông tin, 2 chàng lồm cồm đứng dậy đưa mắt nhìn Bin ”thân thiện” rồi bất chợt đồng thanh, chỉ 1 từ, 2 chữ, ngắn gọn:
- Giải thích!
Bin nuốt khan nhìn 2 thằng bạn ”lột xác”, chưa bao giờ thấy họ hình sự đến thế, như nhận thấy mức độ ảnh hưởng từ ”tâm bão”, Bin biết nếu không nhanh chóng giải thích thì không chừng có án mạng như chơi, cố tỏ ra thản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-huyen-thoai/923333/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.