Vừa nói nó vừa lấy khăn (lau bảng) nhanh nhẹn lau áo cho Ly. Con nhỏ cũng chưa để ý gì đến áo mà tiếp tục ”vuốt” mặt. 1 phút sau nhỏ mới chịu nhìn xuống người và…
- á á, mày làm gì đấy hả con kia?
Nhỏ lại hét toáng lên vì thấy ngực áo vốn mang màu đỏ tươi của mình chuyển thành màu trắng lốm đốm, loang khoang của… phấn. Nó (vờ) giật mình vội rút tay ra khỏi người Ly, cúi mặt lí nhí (cúi mặt để cố nhịn cười):
- ơ ơ. Tớ xin lỗi, tại … tại vội quá nên vơ đại… ai ngờ…
- mày… mày lắc lon nước lên đúng không? Còn cái giẻ này nữa?
Con nhỏ tức giận hét lên, hết điệu đà luôn rồi, giờ giữ như thú ý chứ, mặt đỏ bừng bừng… như cà chua rừng ( hehe, t/g không biết có quả này không nữa). Nó ngước đôi mắt rưng rưng chút nước (nãy nín cười mà chảy cả nước mắt đấy ạ),vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội nhìn nhỏ:
- sao cậu… lại nói thế? tớ không có làm… vậy mà… hix… hix ( bộ mặt oan ức như muốn khóc)
còn trong suy nghĩ của nó thì ” haha, chết mất, mình quả là tài năng siêu phàm, khả năng diễn suất còn hơn cả ngôi sao ho-li-gút ý chứ, hà…hà. Thấy vẻ mặt ”nai nai” của nó. Ly lại càng tức hơn nữa, nhỏ hét:
- thế tại sao lon nước kia lại thành ra thế hả?
- Thì… tại.. lúc nãy tớ ngã mà, cậu… cậu cũng thấy còn gì, tớ… đâu có cố ý. (nó vẫn giữ cái giọng rưng rưng như muốn khóc)
- Phải đó, bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-huyen-thoai/923340/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.