Sở Tích đã chấp nhận cái biệt danh "Chó Con" này rồi, nhưng lúc nhìn thấy hai chữ "Anh Cún", cô có hơi sửng sốt.
Sau đó cô ôm điện thoại quay đầu lại, lặng lẽ nhìn thoáng qua Cố Minh Cảnh đang cầm điện thoại không biết đang làm gì.
Người đàn ông trong bộ vest đen, mái tóc được chải gọn gàng, dáng vẻ ngồi trên sofa vô cùng lười biếng, anh khẽ cúi đầu, từ góc này nhìn sang để lộ sống mũi thẳng tắp và góc nghiêng hoàn hảo, anh chỉ ngồi ở đó thôi cũng khó mà giấu được khí chất cao quý và tao nhã.
... Anh Cún.
Sở Tích nghĩ tới đây suýt nữa không nhịn được mà bật cười, thấy Cố Minh Cảnh hình như đã phát hiện cô đang nhìn anh, cô vội quay đầu sang chỗ khác.
"Em cười gì thế?" Cố Minh Cảnh ngẩng đầu hỏi cô, anh thấy Sở Tích cười vô cùng kỳ quái, chắc chắn không có chuyện gì tốt.
"Không, không có gì." Sở Tích vội vàng phủ nhận, cô nhìn ánh mắt rõ ràng không tin mình của Cố Minh Cảnh, thế là cô lại hỏi, "Cố Minh Cảnh, ờm, hồi nhỏ anh có biệt danh hay tên thân mật gì không?"
Cố Minh Cảnh suy nghĩ một lát rồi khẽ lắc đầu, "Không có."
"Ồ." Sở Tích đáp.
Cố Minh Cảnh nhíu mày, "Em có không?"
"Em hả?" Sở Tích nhìn anh, hơi kiêu ngạo ngẩng đầu lên, "Đương nhiên là có rồi."
Tên thật mật vừa đáng yêu lại vừa sáng tạo, vì là "giao thừa" nên gọi là "Niên Niên"
*Sở Tích 楚皙 [chǔxī ] và giao thừa 除夕[chúxī] đọc khá giống nhau.
Cố Minh Cảnh dựa lại gần cô, "Gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-lam-dang/536930/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.