"Sở, Tích." Cố Minh Cảnh hít sâu, cố gắng để mình bình tĩnh lại. Không ngờ cái từ đơn tiết kia lại phát ra từ miệng của cô tình nhân dịu dàng, ngoan ngoãn ở bên mình hai năm nay.
"Biệt thự Kim Thủy, tự mình chọn một căn đi." Cố Minh Cảnh cảm thấy mình đã quá nhượng bộ rồi. Sở Tích gấp gáp muốn đòi hỏi danh phận, đơn giản cũng chỉ vì tiền, anh có thể cho cô tiền, nhưng phải dẹp bỏ suy nghĩ muốn danh phận của cô, "Chuyện hôm nay tôi có thể coi như chưa từng xảy ra. Từ nay về sau, tôi cho em sẽ không thiếu thứ gì, nhưng mong em kể từ bây giờ đừng nên suy nghĩ những thứ không thuộc về mình."
Sở Tích lẳng lặng nghe Cố Minh Cảnh nói, nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, cô bỗng cảm thấy khoảng thời gian hai năm làm tình nhân của mình chẳng có ý nghĩa gì.
Báo ứng, đúng là báo ứng! Ai bao cô vứt hết lương tâm chạy đi làm tình nhân cho kẻ giàu, đáng đời cô lắm!
Lúc trước khi ký hợp đồng còn giả vờ khó chịu, tự an ủi bản thân rằng Cố Minh Cảnh đẹp trai, rằng Cố Minh Cảnh độc thân, không có bạn gái, không có vợ. Nếu cô có làm tình nhân, thì cũng sẽ khác với loại hồ ly tinh đê tiện phá hoại tình cảm của người khác, bị người người phỉ nhổ. Ít ra cô vẫn còn chút đạo đức, kết quả, nghiệp tới quá nhanh. Tình cảm là gì? Trong mắt của người ta, cô chỉ là một món đồ chơi được mua bằng tiền, gọi đến là đến, đuổi đi thì đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hoang-lam-dang/990210/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.