Tôi nhận được điện thoại khẩn từ một sinh viên luật và cũng là bạn cùng lớp của Naomi. Cô gái tự xưng là Florence Campbell và cần phải nói chuyện với tôi càng sớm càng tốt. Cô gái nói, “Cháu cần nói chuyện với chú, tiến sĩ Cross. Việc cấp bách lắm ạ.”
Tôi gặp cô bé trong khuôn viên Duke, gần trung tâm Đại học Bryan. Florence hóa ra là một cô gái da đen khoảng ngoài hai mươi tuổi. Chúng tôi đi giữa những cây mộc lan và toà nhà học đường vững chãi mang phong cách Gothic. Cả hai chúng tôi đều trông lạc lõng với nơi này.
Florence là một cô gái cao ráo, rụt rè và ban đầu có phần bí ẩn. Cô bé có mái tóc cứng cắt cao khiến tôi liên tưởng đến nữ hoàng Ai Cập Nefertiti. Vẻ ngoài của cô rõ ràng là kỳ quặc, hoặc có thể nói là quê mùa, làm tôi liên tưởng đến những người giống như vậy vẫn còn tồn tại ở vùng nông thôn Mississippi hay Alabama. Florence đã tốt nghiệp đại học bang Mississippi, cách rất xa đại học Duke.
“Cháu rất, rất xin lỗi, tiến sĩ Cross,” cô bé nói sau khi chúng tôi ngồi xuống chiếc ghế băng bằng đá và gỗ, tay vịn khắc đầy những sự kiện đáng nhớ của sinh viên. “Cháu xin lỗi chú và gia đình chú.”
“Cháu xin lỗi về điều gì chứ, Florence?” tôi hỏi cô bé. Tôi không hiểu ý cô.
“Cháu đã không đến nói chuyện với chú khi chú tới trường ngày hôm qua. Chẳng ai biết chắc Naomi có bị bắt cóc hay không. Cảnh sát Durham chắc chắc không biết. Họ chỉ suy nghĩ đơn giản mà thôi. Họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cua-casanova/2064302/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.