“Ê gì thế? Cậu là ai? Vẫn chưa tới giờ mà.O^O” Tôi bỗng thét lên , tôi phải kêu thế là vì chủ nhân đôi giày thể thao NIKE ấy lại ôm lấy chân tôi để nó rời khỏi tường , sau đó dùng tốc độ nhanh hơn ánh sáng lật tôi trở lại.
Trong lúc đợi tôi hòan hồn trở lại, đôi chân tôi đã đứng vững vàng trên mặt đất, cuối cùng tôi đã thấy gương mặt cái tên có thân thủ nhanh nhẹn đó.
A_OO_OO_O “ Lý …Lý Tú Triết?!” Tôi kinh ngạc buột miệng.
Mái tóc mềm mại , trán rộng , nụ cười tỏa nắng trong sáng hòan mỹ như trẻ thơ , thêm vài miếng băng dán OK sinh động trên gương mặt, không phải Lý Tú Triết thì còn là ai được?
“^O^ Chính xác , là tớ đấy! Vui mừng quá hả? Hà Hà!”Cậu ta ngóac miệng cười với tôi , lộ ra hàm răng trắng sáng đều tăm tắp.
“Nhưng mà , nhưng mà hôm qua cậu vẫn còn nằm đờ ra trên giường như thế‘ The Mummy’ kia mà ?” Tôi hỏi vẻ khó hiểu.
“Hì Hì! ‘ The mummy ’ sống lại rồi! hà hà!”
“Này, cô tới rồi kìa !” Không biết bạn nào tốt bụng gọi một tiếng , cuối cùng tôi phát hiện ra bà cô mặt bánh bao tay cầm thước bảng , mặt tối sầm đang tiến lại gần.
Lý Tú Triết quay phắt lại ,lần này đến phiên mặt bánh bao thét lên .
“A0A^A0A^A0A^ , Ôi~, thì ra là thiếu gia của chủ tịch Lý.”Mặt bánh bao lập tức giấu ngay chiếc thước bảng ra sau lưng, sắc mặt nhanh chóng chuyển từ âm u sang tươi sáng như thể một đóa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cua-quy/1524878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.