Cô gõ nhẹ hai cái vào điện thoại, tỏ ý đã nghe rõ.
Mạch Thanh biết vị Đường tiểu thư này không thể nói chuyện điện thoại, nên đi thẳng vào vấn đề:
“Ngân hàng vừa gọi tới, nói rằng Ứng tiên sinh đã ký một tấm séc hai trăm nghìn cho cô, ghi lý do là giao dịch hạt óc chó chơi tay. Bên tôi không chắc chắn nên mới mạo muội liên lạc, không biết có thể trao đổi qua tin nhắn không?”
Đường Quán Kỳ cúp máy, gửi lại một tin:
“Hay là cô hỏi Ứng tiên sinh xem hai trăm nghìn đó từ đâu mà có?”
Đối phương trả lời thẳng thừng, còn mang theo chút bực dọc khiến Mạch Thanh hơi sững lại.
Ứng tiên sinh đưa cho Đường Quán Kỳ hai trăm nghìn, là ý gì?
Đã biết rõ boss không hề hứng thú với hạt óc chó chơi tay… thì chắc chắn đây không phải là giao dịch thật.
Mạch Thanh nhớ lại diện mạo của vị Đường tiểu thư ấy — e rằng trong cả khu này khó tìm ra một người đẹp nổi bật đến vậy.
Dù không thể nói chuyện, nhưng vừa hay Ứng tiên sinh lại không thích những người ồn ào.
Chẳng lẽ là…
Mạch Thanh hơi bất ngờ khi nhìn dòng tin nhắn trên màn hình.
Trong khi đó, Đường Quán Kỳ tra số điện thoại kia trên WhatsApp và thêm vào danh bạ.
Trên WhatsApp, chỉ cần có số là có thể thêm liên hệ mà không cần đối phương đồng ý.
Cô nhấp vào xem trạng thái của đối phương — một bài chia sẻ về buổi dạ tiệc quyên góp của Đại học Hồng Kông sắp diễn ra.
Ở bên kia, để chắc chắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cuong-nhiet-mua-ha-cang/2901875/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.