Rebecca vẫn còn ngơ ngác.
Việc bạn mình lại đang yêu một nhân vật lớn đến mức chỉ có thể ngước nhìn, với cô thật sự quá khó tin.
Cô liếc nhìn người bạn vẫn im lặng hút trà sữa, ăn mặc chẳng khác thường ngày. Quan sát kỹ hơn một lúc, mới phát hiện ở cổ tay áo cô ấy lấp lánh ánh sáng.
Rebecca bỗng tỉnh táo hẳn:
“KK, vòng tay của cậu… có phải là cái ở cửa sổ trưng bày của Bvlgari không?”
Vừa nãy đi ngang qua cửa hàng Bvlgari, cô có để mắt đến một món trưng bày — chiếc vòng tay Serpenti, giá ba trăm ngàn đô la Hồng Kông.
Trước đây cô chưa từng chú ý đến cổ tay Quán Kỳ, giờ nhìn kỹ mới thấy cô đeo một món trang sức. Ánh xanh từ đôi mắt ngọc bích trên đầu rắn thoáng lóe qua khiến Rebecca thấy quen đến lạ.
Đường Quán Kỳ khẽ cười, cố ý vén lên cho cô nhìn.
Chiếc vòng tay nạm kim cương và ngọc lục bảo sáng lấp lánh dưới ánh đèn, những viên kim cương xếp như vảy rắn, phản chiếu vô số tia sáng, khiến người đối diện cũng thấy mắt mình sáng lên.
Khoảnh khắc ấy, cũng rơi vào tầm mắt của Ứng Đạc.
Anh nhìn cô gái nhỏ khẽ kéo tay áo, để lộ vòng tay kim cương — trông giống hệt chiếc anh đã tặng cô.
Chiếc vòng mà trước đây cô không chịu đeo.
Nay đeo trên tay cô, ôm lấy cổ tay trắng ngần, xương nhỏ thịt mềm, khiến làn da như tuyết lại càng thêm nổi bật. Hơn nữa hôm nay cô mặc váy trắng, vạt tay áo lấp ló một vòng kim cương, biến cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cuong-nhiet-mua-ha-cang/2901985/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.