Ứng Đạc cứ mỗi người nói hay là chuyển tiền, ai khen đúng ý thì còn chuyển thêm.
Thành ra cái bài viết chẳng hề liên quan đến tài chính ấy lại bất ngờ leo lên top bảng xếp hạng trong thời gian ngắn.
Anh lại nhớ về tối hôm qua — khoảnh khắc ấy, niềm vui sướng và hạnh phúc như thể còn đọng mãi trong tim.
Cô gái nhỏ của anh như một con vật nhỏ còn đang trong giai đoạn “nghiện miệng”, gặp được thứ mình yêu thích mà chưa biết nên đối xử ra sao, chỉ biết dùng miệng cắn cắn l**m l**m, thử xem mùi vị và cảm giác thế nào — chẳng phân biệt được đâu là thèm ăn, đâu là h*m m**n.
Cô không biết mình rất thích anh, chỉ tưởng đơn thuần là muốn cắn thử một cái.
Giữa đêm như thế tới gần anh, hôn hít, chạm vào anh — có lẽ là vì ngày thường cô vẫn luôn nén lại, ngại ngùng không dám.
Anh cứ nghĩ cô thức khuya là để tránh né mình, không ngờ lại là để đến gần hơn với anh.
Còn Đường Quán Kỳ, trong đầu toàn là hai trăm triệu. Cô vào phòng tắm, phát hiện gương ở biệt thự Thọ Thần Sơn cũng là màn hình hiển thị, chỉ cần chạm nhẹ là hiện ra giao diện chứng khoán.
Vừa đánh răng cô vừa phân tích xu hướng thị trường, tay còn lại thỉnh thoảng chạm lên màn hình, phóng to, suy xét.
Giờ cô mới hiểu tại sao lại phải gắn màn hình như vậy trong phòng tắm — thật sự rất tiện dụng.
Buổi sáng vừa đánh răng đã có thể nắm bắt nhanh diễn biến thị trường trong ngày.
Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cuong-nhiet-mua-ha-cang/2902861/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.