Gương mặt nghiêng của cô gái mềm mại, trắng trẻo, an yên – còn mang theo nét cười. Tay cô đặt lên cổ tay người đàn ông, đang chăm chú nhìn đồng hồ của anh. Mái tóc dài buông xuống tay người đang ôm eo cô.
Trái tim Viên Kha – vừa nãy còn dâng trào – bỗng rơi thẳng từ chín tầng mây xuống vực sâu.
Chỉ một cái liếc qua, anh đã nhận ra cô là ai.
Phải mất một lúc, anh mới dám nhấn vào tấm ảnh – nhưng lại không dám phóng to, chỉ trân trân nhìn, ngực như bị bóp nghẹt, không thể tin nổi vào mắt mình.
Anh kéo xuống dưới, là hàng loạt lời chúc:
“Bạn gái đẹp quá đi mất~”
“Lén lút yêu đương ngọt ngào ở London mà không rủ tui. Tui cũng đang ở London đây nè, sao không ghé gặp tui một cái?”
London.
Mà thời điểm đăng tấm ảnh này… lại chính là lúc anh mới quen Quán Kỳ.
Địa điểm chụp hình…
Anh nhìn kỹ ban công được phủ ánh hoàng hôn và bóng cá ấy, đột nhiên nhớ tới buổi tối sinh nhật cô – cái ban công đối diện phòng khách, khi ấy không có hoàng hôn, không có cá, nhưng…
Nhìn kỹ lại – ban công này chính là ban công anh từng thấy, ghế mây cũng giống hệt.
Vậy là, lúc anh vừa mới quen Quán Kỳ – cô vẫn đang ở bên một người đàn ông khác?
Một cảm giác như từ ánh sáng rơi vào vực đen, mọi âm thanh bên tai bỗng trở thành những tạp âm không đầu không đuôi, không rõ ràng.
Cô có bạn trai khác.
Anh nhấn vào trang cá nhân người đàn ông ấy –
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-hon-cuong-nhiet-mua-ha-cang/2902895/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.