Edit & Dịch: Emily Ton.
Kỷ Vân Thư mở tờ giấy ra!
Phía trên là dày đặc nét chữ đẹp tinh tế!
Kỷ Vân Thư trước tiên nhìn vào chỗ ký tên, trên đó, không ngời là tên Mị Hương Nhi!
Hả?
Trái tim nàng trở nên căng thẳng, chẳng lẽ Mị Hương Nhi đã nhét vào trong trang phục của nàng?
Nàng cẩn thận trải tờ giấy ra, phía trên viết rất rõ ràng:
Kỷ cô nương, nếu cô nương có thể nhìn thấy phong thư này chứng tỏ trời cao muốn cô nương còn sống. Và ta, rất có khả năng đã chết. Ta muốn nói một tiếng xin lỗi với cô nương.
Phong thư này, ta còn muốn nhờ cô nương giúp ta chuyển cho một người khác.
.............
Kỷ Vân Thư cẩn thận đọc qua từng chữ.
Cho đến xem khi nàng đọc xong một chữ cuối cùng, bàn tay nàng run lên, tờ giấy suýt nữa rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt, cảm giác bất an lúc trước khi nàng ở trong ngôi nhà tranh lại bắt đầu bùng lên.
Nha đầu nhìn thấy bộ dáng kinh sợ của nàng, thật cẩn thận hỏi, "Kỷ tiên sinh, ngài không sao chứ?
"......"
"Kỷ tiên sinh?"
Kỷ Vân Thư nắm chặt tờ giấy trong tay, lập tức vọt ra ngoài phòng, chuẩn bị đi tìm Cảnh Dung.
Nhưng, ngay khi nàng vừa đi tới cửa, vừa lúc đụng phải Lang Bạc đang vội vã.
Nàng dường như ý thức được điều gì, lập tức hỏi Lang Bạc, "Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
"Sao tiên sinh biết được?"
"Có phải hay không?"
Lang Bạc lập tức gật đầu, "Tiểu thư Nguyễn gia đã mất tích vào buổi tối hôm qua."
Quả nhiên!
"Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ngo-tac-hoa-cot/2199354/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.