Kỷ Vân Thư bị đưa tới Vệ phủ, trực tiếp được an bài ở trong viện chủ nhân.
Đại phu tới xem qua, sau khi băng bó xong miệng vết thương cho nàng, kê khai thêm mấy thang dược.
Kỷ Vân Thư uống thuốc, thân mình đã tốt hơn rất nhiều, hơn nữa có thêm vài lò sưởi được đưa tới bên mép giường, cơn đau của nàng nhanh chóng giảm xuống, ngay cả trái tim cũng cảm thấy ấm áp hơn.
Dựa vào phía sau trên đệm mềm, nàng nhìn Vệ phu nhân, Vệ lão gia và Vệ Dịch đang vây quanh ở mép giường.
Nàng hơi cúi thấp đầu: "Vệ bá phụ, Vệ bá mẫu, các người đối đãi với ta tốt như vậy, Vân Thư thật sự không biết hồi báo thế nào."
"Ngươi, đứa nhỏ ngốc này, nói chuyện này làm gì? Hiện tại ngươi quan trọng nhất, hãy dưỡng thân thể thật tốt. Ngươi hãy yên tâm, sẽ không có người nào dám đến khi dễ ngươi nữa." Vệ phu nhân nói.
"Ân."
Vệ lão gia một bên nói: "Phu nhân, hay là để Vân Thư nghỉ ngơi chút đi, chúng ta đừng quấy rầy nàng nữa."
"Vâng vâng vâng." Vệ phu nhân cười cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ ở trên mu bàn tay của Kỷ Vân Thư vài cái: "Vậy ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì, cứ việc phân phó bọn nha đầu làm giúp, hãy xem nơi này giống như nhà mình, không cần khách khí."
"Vân Thư đã biết."
Vệ lão gia và Vệ phu nhân không tiếp tục quấy rầy nàng nữa, lập tức rời đi.
Tuy nhiên, Vệ Dịch không chịu đi, khăng khăng muốn canh giữ ở bên người Kỷ Vân Thư.
"Thư Nhi, lưng ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ngo-tac-hoa-cot/2199790/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.