Diệp Tuyền Vũ về tới nhà liền buồn bực, Đan Vân Sơ lại chạy đi đâu chứ? Diệp Tuyền Vũ đủ kiểu chờ đợi nhàm chán, cô cho tới bây giờ đều là để người khác chờ, thế nhưng cuối cùng vẫn có một người, sẽ làm cho cô cam tâm tình nguyện chờ.
Diệp Tuyền Vũ buồn chán đến muốn phát điên, thấy xung quanh phòng có chút bừa bộn, cô bắt đầu dọn dẹp, Diệp Tuyền Vũ hoàn toàn không phát hiện mình hiện tại ở nhà, càng ngày càng giống một phụ nữ đức hạnh.
Đến khi Diệp Tuyền Vũ dọn dẹp xong, cũng là lúc cô nghe thấy thanh âm mở cửa truyền đến, Diệp Tuyền Vũ biết Đan Vân Sơ đã quay về, buồn chán liền tiêu tan trong nháy mắt.
"Đan Vân Sơ, cô đi đâu về thế?" Diệp Tuyền Vũ hỏi Đan Vân Sơ đang đổi giày ở cửa nhà.
"Không cần phải báo với cô." Đan Vân Sơ ngữ khí lãnh đạm, hơn nửa ánh mắt từ lúc vào cửa không hề liếc nhìn Diệp Tuyền Vũ một lần, Diệp Tuyền Vũ mơ hồ cảm thấy Đan Vân Sơ có chút không bình thường.
"Đan Vân Sơ, cô làm sao thế?" Diệp Tuyền Vũ hỏi, cô hôm nay không trêu chọc gì Đan Vân Sơ a.
"Tôi làm sao?" Đan Vân Sơ hỏi ngược lại.
"Buổi sáng không phải rất tốt sao, hiện tại là làm sao đây?" Diệp Tuyền Vũ không phát hiện ra ngữ khí của mình chính là giọng điệu nũng nịu, cảm giác rất khác thường, so với lúc bình thường cãi nhau không giống.
"Không có gì." Đan Vân Sơ ngữ khí càng lạnh lùng hơn đáp lời, cô chỉ là không muốn cùng Diệp Tuyền Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-bat-phoi/1323783/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.