Bất quá Diệp Tuyền Vũ dùng ngữ khí mềm mỏng, vẫn là có chút tác dụng, ít nhất Đan Vân Sơ biết hiện tại Diệp Tuyền Vũ sẽ không kiếm chuyện với mình, trong lòng có chút yên tâm, không khí khẩn trương vừa rồi cũng dịu đi không ít.
Diệp Tuyền Vũ thích ôm thì cứ để cô ấy ôm là được, Đan Vân Sơ cũng chịu thỏa hiệp một chút, năm đó đã được biết Diệp Tuyền Vũ cay độc thế nào, cho nên cô cũng không dám khinh thường, ai bảo cứ để nhược điểm của mình hết lần này đến lần khác rơi vào tay cô ấy, Đan Vân Sơ có chút phẫn hận nghĩ đến, nếu không dắt Diệp Tuyền Vũ về thì đã tốt rồi.
Nói ôm liền ôm a, làm gì mà nhanh như thế, Đan Vân Sơ oán hận nghĩ đến, cô cảm giác được hai khõa mềm mại sau lưng mình, Đan Vân Sơ không biết tại sao ngay lúc này cô lại sinh ra thứ cảm giác xấu hổ. Bất quá tiểu công chúa có đúng là đang cố tình tăng thêm ma sát giữa hai cơ thể hay không a, cảm giác sao lại rõ ràng như thế, ôn nhu mềm mại a. Được rồi, Đan Vân Sơ thừa nhận cô không ghét cảm giác này, chỉ là đột ngột bị ôm thế này, cô vẫn là có chút không được tự nhiên. Đan Vân Sơ theo bản năng cựa quậy thân thể xoay người lại, cái loại cảm giác mềm mại này bởi vì ma sát mà càng thêm rõ rệt, làm cô không dám cử động nữa, Đan Vân Sơ cảm thấy các giác quan của mình hiện tại đặc biệt mẫn cảm, ngay cả khứu giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-bat-phoi/1323812/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.