"Học trưởng!" Đan Vân Sơ gọi với theo Diệp Tuyền Triết.
"Hửm? Có chuyện gì?" Diệp Tuyền Triết ngờ hoặc hỏi.
"Em hy vọng, anh có thể tiến cử em..." Đan Vân Sơ biết yêu cầu của mình hơi đường đột, nhưng cô mặc kệ, tuổi trẻ háo thắng Vân Sơ so với người khác càng mong muốn thành công, dù cô hiện tại chỉ mới mười tám tuổi.
"Thật xin lỗi, anh cảm thấy bây giờ chưa phải lúc." Diệp Tuyền Triết xin lỗi từ chối. Học muội này tuy rằng rất có tài hoa, nhưng lại thích thể hiện tài năng, nếu như có thể điềm tĩnh một chút, Diệp Tuyền Triết tin tưởng, đối với Vân Sơ đó không phải chuyện xấu, mà còn có thể sẽ đạt được thành tựu rất cao, nhưng nếu quá sớm thành công cùng nổi danh thật sự rất dễ làm tài hoa bị ăn mòn. Tuy rằng tiến cử đối với Diệp Tuyền Triết mà nói bất quá chỉ là nhấc tay làm phước, nhưng Diệp Tuyền Triết thật sự là có ý tốt đối với tài hoa của Đan Vân Sơ, danh tiếng nhiều lắm chỉ là nhất thời, nhưng lại dễ dàng tổn hại người mới, mà Vân Sơ lúc này lại quá mức nóng lòng.
"Không sao, là em đường đột." Đan Vân Sơ nở nụ cười, che dấu nét xấu hổ cùng mất mát vì bị cự tuyệt, cô và Diệp Tuyền Triết không thân cũng chẳng quen, anh quả thật không cần phải... vì mình mà tiến cử. Cô ngưỡng mộ tài năng cùng xuất thân gia tộc hùng hậu của Diệp Tuyền Triết, lại thêm vô cùng tin tưởng thực lực của mình, cô chỉ là thiếu cơ hội, nên mới bạo gan đề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-bat-phoi/1323840/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.