"Vân Hạm tỷ tỷ, ta đã rửa sạch thảo dược cùng độc dược ở đây, cũng đã phân loại, hiện tại nên làm thế nào?" Mạnh Hiểu Dư cầm một sàn tre lớn, bên trên là một vài độc dược và thảo dược ban sáng hai người hái ở Đoạn Hồn Cốc.
"Ngươi tách những thảo dược đó ra, sau đó mở sàn tre này ra, đặt phơi dưới nắng!" Nam Cung Vân Hạm buông một ít thảo dược đang nghịch xuống, đứng lên đi đến trước mặt Mạnh Hiểu Dư, nhìn thảo dược được nàng rửa sạch và phân loại, sau khi thấy không bị hỏng thì chỉ vào sàn tre nói với Mạnh Hiểu Dư.
"Được!" Nghe phân phó xong, Mạnh Hiểu Dư đáp, đặt sàn tre lên đất, rồi xoay người lấy các sàn tre khác cùng ghế đến, đặt những thảo dược đã được phân loại cho vào các sàn tre rồi đặt lên ghế.
Nhìn Mạnh Hiểu Dư nghiêm túc giúp mình phơi khô thảo dược, cẩn thận phân loại đặt trên sàn tre. Trong mắt Nam Cung Vân Hạm hiện lên sự ôn nhu: "Nếu ngươi có thể mãi luôn bên ta, mỗi ngày cùng ta hái thuốc, chế dược, mỗi ngày ngăn cách thế nhân như vậy, cuộc sống đơn giản đó sẽ thật hạnh phúc!" Bị suy nghĩ trong đầu làm cho kinh ngạc, Nam Cung Vân Hạm lắc đầu xóa đi suy nghĩ này, trong lòng tự giễu: "Sao mình lại có suy nghĩ này? Nàng đã có ái nhân, sao có thể nguyện ý vĩnh viễn sống cuộc sống ngăn cách thế nhân cùng mình?" Nghĩ vậy, khóe môi Nam Cung Vân Hạm không khỏi cười khổ. Duỗi tay xoa lấy lòng ngực chua xót, nàng nghĩ:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/2876137/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.