Đối với nàng thì ngắm tuyết dưới ánh đèn trong Ngự Hoa Viên chẳng có gì thú vị, còn không bằng trở về trông Bắp Chân ngủ.
Tối nay nhiều người như vậy, nàng muốn đến gần Tô Vũ, ước chừng là chuyện không thể nào.
Thẩm Nguyệt chuẩn bị tìm thời cơ thích hợp lặng lẽ rời khỏi tầm mắt mọi người, lúc này lại có cung nhân “láo nháo” không để ý đến hiện tại đang là trường hợp gì mà cứ vội vàng chạy tới, lại không dám trực tiếp chạy đến trước mặt Hoàng đế, đành phải tới thì thầm bên tai tổng quản công công.
Thẩm Nguyệt chú ý thấy tổng quản công công lập tức thay đổi sắc mặt.
Công công bất chấp tiến lên, nói với Hoàng đế: “Hoàng thượng, Ngự Thư Phòng có việc gấp”.
Hoàng đế nói: “Ngự Thư Phòng có thể có việc gấp gì?”
Công công khó mà mở miệng, lòng lại lo lắng tới mặt mũi hoàng gia nên chỉ nói: “Hoàng thượng di giá đến Ngự Thư Phòng xem là biết”.
Mặc dù Hoàng đế không vui về thái độ ấp a ấp úng này của công công, nhưng ông ta cũng khá mệt mỏi khi phải ứng phó với sứ thần Bắc Hạ và Dạ Lương rồi, vừa lúc có thể mượn cớ rời đi, để lại Hạ Du và đại thần tiếp tục chiêu đãi bọn họ.
Lục hoàng tử đã uống say mèm, bước đi loạng choạng, cần có mấy người dìu đỡ.
Hoàng đế mang người của mình rời khỏi Ngự Hoa Viên, đi đến Ngự Thư Phòng.
Lúc này đã ít người, công công nói lại một lượt chuyện trong Ngự Thư Phòng cho Hoàng đế nghe.
Thì ra là Tề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-thu-vi-hoang/1768954/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.