Trong bóng tối, trên một mảnh đồng nguyên vô biên đất lạnh cứng, ở trong tầng mây mãnh liệt xoay tròn, hắc ám vô tận vĩnh hằng, hắn đứng ở giữa bình nguyên trống rỗng.
Chân trời một mảnh như huyết sắc nhuộm đỏ đám mây thành màu hồng, có hắc khí vờn quanh, ở trước mặt hắn hóa thành một khuôn mặt dịu dàng khắc ở trong tận xương tủy.
Tay hắn run run, muốn chạm vào khuôn mặt nữ tử dịu dàng như nước kia, Vân Nương trong huyễn cảnh do hắc khí ngưng kết chỉ thẹn thùng mà dịu dàng cười một tiếng, trong nháy mắt ngón tay hắn còn chưa chạm tới mi tâm của nàng, giống như tấm gương vỡ nát, hắc khí hóa thành đốm nhỏ lấm tấm tứ tán khắp nơi.
Cừu hận của ngươi, oán chú của ngươi, bi nguyện của ngươi, ta đều đồng cảm sâu sắc với ngươi.
Bên trong hắc khí kia, sát ý che trời rợp đất kéo đến, Bắc Trạch tàn hồn mở hai tay hóa thành bóng đen chỉ chiếm trong thần thức của Bắc Lăng Thành, chỉ xuyên thấu qua đôi mắt chưa mở của Bắc Lăng Thành, nhìn nữ tử ngồi ở đầu giường thay hắn lau trán.
"Người này cũng muốn giết?"
Bắc Lăng Thành đứng trên cánh đồng hoang vắng, chỉ rũ mắt xuống, sau khi lửa giận tuyệt vọng và phẫn nộ thiêu đốt hết tất cả trong lòng hắn, ngoại trừ oán hận vô biên vô hạn trong lồng ngực kia, không còn tình cảm nào khác.
Hắn hiện tại chỉ là một bộ xác chết không hồn, thân thể trọng thương này dưới tình huống hắn không có một tia ý chí cầu sinh cự tuyệt ăn uống, đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-nhi-dai-tac-chien/13734/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.