Khúc Mịch đưa Dĩ Nhu về nhà, không có phóng viên mai phục, hai người cùng nhau lên lầu. Dĩ Nhu đi tắm, thay quần áo ở nhà.
“Qua đây uống café!” Khúc Mịch đặt ly café trên bàn trà.
Cô vừa lau tóc vừa đi qua, ngồi xếp bằng trên sofa.
Cô nói cám ơn rồi kéo chiếc laptop về phía mình, máy vẫn chưa tắt, click con chuột một cái, màn hình sáng lên.
Ba Dĩ Nhu nằm quay lưng trên sàn nhà, gáy bị nện vỡ nát, sàn nhà có một vũng máu lớn.
Nỗi thống khổ trong lòng chưa từng được giảm bớt, nhưng Dĩ Nhu dùng lý trí để đối mặt. Cô hít sâu một hơi tăng thêm sức. Tấm thứ hai là ảnh của mẹ cô ở cửa phòng ngủ, ngay góc tường là một vũng máu be bét, nhiều đến mức không thể nhìn ra được thi thể của con chó con.
Làm pháp y nhiều năm nhưng cô luôn tự viện cho mình lý do để không lấy được chi tiết vụ án của ba mẹ. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy tình cảnh ba mẹ mình bị giết và chi tiết vụ án.
“Trong email của tôi có hồ sơ chính thức của án mạng, em muốn đọc không?” Khúc Mịch nhẹ giọng hỏi. Thấy Dĩ Nhu gật đầu, anh mới mở email.
Dĩ Nhu đưa mắt nhìn, bên dưới tấm ảnh là kết quả kiểm nghiệm của pháp y. Mỗi một tấm hình, mỗi một từ ngữ đều là nhát dao đâm thẳng vào tim cô.
Sắc mặt cô trắng bệch, đáy mắt ngấn nước. Trông thấy cô cắn chặt bờ môi, Khúc Mịch biết cô đang cố gắng khắc chế, nhẫn nhịn và dày vò.
“Em không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1905612/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.