Lãnh Thác từ nhỏ không có bạn bè, mẹ bị trầm cảm nên quanh năm suốt tháng bị tiêm nhiễm vào trong đầu những quan niệm lệch lạc về nhân sinh quan, sinh tử quan. Dưới cái nhìn của hắn, trong bình không phải ngâm thi thể trẻ con mà là sinh mệnh của em gái. Nó biết khóc, biết nói, biết cười, biết chơi cùng hắn.
Tuổi ấu thơ quý giá, tuổi thiếu niên đều trưởng thành trong hoàn cảnh như thế. Hắn chưa bao giờ ý thức được cuộc sống của hắn là sai lầm, dưới sự dẫn đường của mẹ hắn đã đi con đường không có lối thoát.
Mà những người bên cạnh xem ra rất bình thường thì đều không bình thường, bọn họ không để ý đến hắn, dùng ánh mắt kỳ quái ném về phía hắn, bao gồm cả b hắn. Mẹ chết rồi hắn càng thêm cô độc hơn, cho dù là việc giao lưu bất bình thường nhất thì cũng đã không ai còn ai chơi cùng hắn nữa rồi.
Mỗi ngày hắn quay về tâm sự với em gái ngâm trong bình, những khát khao trong nội tâm bị bứ bách, giam cầm. Thế nhưng, hắn tuyệt nhiên chẳng giao lưu với người ngoài, thế giới tinh thần của hắn đầy rẫy dị dạng, máu tanh và bạo lực.
Ba hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, vứt bỏ hắn, cuối cùng đã thúc đẩy ra nhân cách phân liệt. Theo quan sát của Khúc Mịch, khi tâm trạng hắn hài lòng thì rất bình thường, tuy rằng tư duy hắn kỳ quái, nhưng hắn nhận biết được bản thân hắn, bài xích sự tồn tại của một nhân cách khác.
Khi hắn bị kích thích, tinh thần của hắn bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1905659/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.