Quản lý khách sạn nhắc đến con trai của chủ tịch khiến tâm Khúc Mịch khẽ động, có cái gì đó muốn bộc phát.
“Tôi muốn gặp anh ta một lần!” Khúc Mịch yêu cầu.
Quản lý ngần ngại lên tiếng: “Anh cảnh sát! Chuyện này e rằng tôi không thể trợ giúp. Vì tôi không có số điện thoại của Lãnh tổng nên không thể liên lạc được!”
“Khách sạn có chuyện gì thì làm sao?”
“Khách sạn do tôi toàn quyền phụ trách, tiền lương của tôi trích từ phần lãi trong doanh thu khách sạn, vì vậy tôi không dám làm qua loa. Từ ngày chủ tịch di cư ra nước ngoài, ba khách sạn và một vài bất động sạn giao lại cho Lãnh tổng. Cả đời này anh ta cũng chẳng phải lo cơm áo. Văn phòng tổng giám đốc trên lầu chỉ đón tôi hai lần: lần đầu tiên là thời điểm tôi ký hợp đồng, lần thứ hai là cách đây không lâu.”
“Ồ! Cách đây không lâu là khi nào?” Khúc Mịch truy hỏi.
“Chuyện này thì tôi nhớ rất rõ, chính là hôm có buổi dạ hội. Tôi vốn nghĩ rằng khó khăn lắm Lãnh tổng mới đến một chuyến nên muốn báo cáo công việc của tôi, nhưng ngày hôm ấy quá nhiều khách khứa, nên tôi không rảnh. Chờ đến khi tôi hết việc Lãnh tổng cũng đi rồi!”
“Mở phòng làm việc của tổng giám đốc Lãnh, tôi muốn kiểm tra một chút!” Trông thấy bộ dạng khó khăn của quản lý, anh bèn tiếp lời: “Đây là cảnh sát đang phá án, anh nhất định phải phối hợp.”
“Được!” Quản lý đành gật đầu đồng ý.
Lập tức Khúc Mịch rõ ràng tại sao anh ta lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1905676/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.