Rạng sáng hôm sau, tiếng chuông điện thoại đánh thức Tăng Dĩ Nhu, là Dương Thâm gọi đến. Ngữ khí khá nghiêm túc, mà lời anh ta nói ra còn khiến Tăng Dĩ Nhu khiếp sợ hơn nhiều.
“Dĩ Nhu, em có số điện thoại Đội trưởng Khúc không? Kết quả kiểm nghiệm đã có, chứng thực DNA Lục Ly trùng khớp với tinh dịch trên cơ thể của Hà Ngọc Phượng.”
Dĩ Nhu ù hết tai, đầu dây bên kia không nghe thấy tiếng Tăng Dĩ Nhu nên lớn tiếng hỏi: “Alo! Dĩ Nhu … Em có đang nghe máy không?”
“Vâng!” Cô rời khỏi giường, “Đại sư huynh, anh nói lại lần nữa đi!”
Dĩ Nhu bước ra khỏi phòng, muốn vào bếp rót ly nước. Đột nhiên nhìn thấy bóng người cao to đang đứng ở đó. Anh quay lưng ra cửa, để trần, phía dưới quây khăn tắm màu trắng. Nghe tiếng động, anh xoay người lại.
“Tỉnh rồi!” Ngữ khí của anh có thêm vài phần tình cảm, phối hợp với ‘trang phục’ trên người càng tăng thêm phần mê hoặc.
Dĩ Nhu giật nảy mình, điện thoại rơi xuống nền nhà.
“Anh không có số điện thoại của Đội trưởng Khúc, em thông báo cho anh ấy giúp anh. Alo … Alo … Dĩ Nhu … Dĩ Nhu …” Trong điện thoại truyền đến giọng của Dương Thâm.
Khúc Mịch khom lưng nhặt điện thoại di động dưới đất. Khăn tắm vốn đã nhỏ, lại bị giật lên … Dĩ Nhu vội vàng quay lưng đi.
Trời ơi! Đây là nhà ai? Tại sao anh lại có thể vô lại không kiêng dè như thế chứ!?!
“Tôi biết rồi!” Anh cầm điện thoại, trả lời, sau đó đặt lên bàn bếp, ánh mắt tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1905746/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.