Tăng Dĩ Nhu thu dọn đồ đạc xong xuôi cũng đã đến giờ tan tầm, cô ra khỏi cổng Cục cảnh sát liền nhìn thấy chồng Kha Mẫn đến đón. Cô tiến đến chào hỏi một câu rồi chuẩn bị rời đi.
“Tiểu Tăng, không phải em trọ ở ngoại thành phía Tây sao, nhà anh chị cũng đi ngang khu đó, anh chị đưa em về!” Kha Mẫn nhiệt tình.
Tăng Dĩ Nhu vội chối từ, ở cảnh cục đối với ai cô cũng đều khách sáo như vậy, không thân thiết với một ai. Lần trước cùng nhau đi nghỉ mát coi như là cô đã thoải mái lắm rồi. Gần đây, cô còn đồng ý lời mời đến hình sự dự họp, trong đó chỉ có hai nữ cảnh viên nên coi tiếp xúc nhiều hơn một chút.
Kha Mẫn kéo kéo tay Dĩ Nhu: “Đừng ngại, tiện đường mà … đâu có tốn xăng!”
“Thật sự không cần, trạm xe buýt ở phía trước rồi, xe đến liền thôi chị!” Tăng Dĩ Nhu mở lời từ chối, cố gắng thoát khỏi sự lôi lôi kéo kéo của Kha Mẫn.
“Ngồi xe buýt vừa đông đúc, vừa lề mề” Kha Mẫn sống chết không chịu buông tay, “Trên xe anh rể và chị ngồi phía trước, một mình em ngồi hàng ghế sau, vô cùng rộng rãi. Sao em khách sáo như vậy … coi chị Mẫn đây là người ngoài? Em đó … Cái gì cũng tốt, làm việc thì nghiêm túc, gương mặt xinh đẹp, chỉ là quá hiếu thắng. Có chuyện gì cứ nói, chị Mẫn sẽ giúp em, không giúp được cũng sẽ tìm được người hiệp trợ.”
“Lên đây đi, tiện đường, không phiền chút nào!” Chồng của Kha Mẫn cũng thò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1905770/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.