Khí trời tháng sáu thay đổi nhanh như chong chóng, rõ ràng buổi sáng bầu trời còn xanh trong, hai người thu dọn hành lý xong xuôi đâu đó, ra đến cửa, ngoài trời đã nổi cơn mưa.
Mưa ầm ầm, sắc trời xám đen.
Tần Khanh cầm tập tài liêu từ Cục cảnh sát thành phố. Cô đứng trước cửa sổ sát sàn đọc tư liệu, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn Tiêu Tự Trần.
Đinh Dương, nam, 27 tuổi. Năm 24 tuổi tốt nghiệp thủ khoa toàn thành ngành toán học. Sau khi tốt nghiệp hắn làm giáo viên dạy Toán của một trường tiểu học khu Bình Thủy. Sau đó, vì phạm tội lạm dụng tình dục trẻ em nên hắn bị kết án hai năm tù giam. Trong tù do lao động tốt hắn được giảm phân nửa án, vừa được phóng thích vào khoảng giữa tháng năm.
Tần Khanh đọc kỹ thêm một lần nữa, rồi nhớ tới tờ giấy ghi chú mà Tiêu Tự Trần đưa cho cô xem. Tuổi tác, nghề nghiệp hầu như giống y chang suy luận của anh, thậm chí việc hắn bị đi tù cũng không sai.
Tần Khanh quay đầu nhìn người đàn ông đang ngồi thảnh thơi trên chiếc ghế sofa, trên tay vẫn là quyển [Tuyển tập truyện cười hay nhất trong lịch sử] đọc say sưa.
Chẳng biết đọc đến truyện gì trong mắt anh lúc này đầy ý cười, khóe miệng cũng cong lên, rõ ràng không hề kích động khi chuẩn bị bắt được tội phạm.
Tần Khanh ngẫm nghĩ … chắc chỉ có mình cô là phấn khích quá độ nên mới thế, còn người đàn ông đã quá quen thuộc chuyện này thì chẳng có gì là đặc biệt.
Cô liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-thien-tai/527936/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.