So với cái ảnh thẻ cứng nhắc trên tập tư liệu, thì hiện tại gương mặt của Đinh Dương gớm giếc hơn nhiều.
Hắn mặc áo sơ mi cùng chiếc quần thể dục màu xám đã bạc màu. Máu đen thấm đẫm một mảng lớn trên vạt áo trước của hắn, quần cũng dính đầy máu tươi.
Lưỡi dao trong tay sáng loáng, gương mặt dữ tợn khiến người nhìn hoảng sợ. Tần Khanh nhếch miệng, nắm chặt đòn gánh …
Tiêu Tự Trần và Triệu Quang Hi ngay lập tức đứng dậy nhìn về phía Tần Khanh. Khoảng cách giữa Đinh Dương và cô ngày càng gần, hắn giơ dao thủ thế xông đến, quyết một trận sống chết lao về phía cửa chính.
Khi ấy Tần Khanh đang đứng dựa cửa, vừa rồi trông thấy Đinh Dương cũng là từ khe cửa. Lúc này Đinh Dương cầm dao lăm lăm chạy tới, đến cửa hắn không hề nghĩ rằng ở đó còn có người. Đinh Dương lập tức giơ dao, thanh âm Tiêu Tự Trần bình tĩnh truyền đến: “Đòn tự vệ!”
Tần Khanh tay cầm đòn gánh, theo bản năng quật vào phía dưới thân của Đinh Dương.
Bốp!!!
Tần Khanh mở mắt nhìn, con dao trên tay Đinh Dương rớt xuống bên chân cô, còn bàn tay cầm dao của hắn máu tươi chảy ròng ròng, cuộn người đau đớn trên đất.
Vài giây sau, cô ngẩng đầu nhìn Triệu Quang Hi tay cầm súng chạy vội tới, theo sau là Tiêu Tự Trần chắp tay sau lưng chậm rãi như đang bách bộ.
Liếc tên Đinh Dương đang nằm rên rỉ, cô nhặt dao lên chĩa về phía hắn.
Triệu Quang Hi thở hổn hển, lo lắng hỏi Tần Khanh: “Cô không sao chứ?”
Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-thien-tai/527950/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.