Qua ba lượt rượu, quản lý khách sạn dẫn người chơi đàn violon và đẩy bánh kem ba tầng vào cửa.
Cắt bánh ngọt, hát mừng sinh nhật vui vẻ kèm lời chúc sinh nhật, phòng tiệc vô cùng náo nhiệt.
Trong thời gian này, cậu cả của Tạ Tinh đã nhìn thấy cô, liền thân thiết vẫy tay gọi cô qua ngồi nói chuyện.
Người nhà họ Trần có thiên phú về nghệ thuật, Trần Nguyệt Hoa là vũ công, còn Trần Duyệt Hành là nghệ sĩ diễn tấu đàn nhị hồ.
Tạ Tinh còn có hai người dì, dì hai là nội trợ, thích hóng chuyện, dì cả kinh doanh khách sạn, xứng với danh phụ nữ độc lập, tự chủ tự cường.
Nguyên chủ thích cậu cả, kính trọng nhưng không dám gần dì cả và dì hai.
Tạ Tinh không muốn đi, nhưng lại không thể không đi, đành phải cắn răng bước qua.
Trần Duyệt Hành ra hiệu cho Tạ Tinh ngồi ở giữa ông và Trần Nguyệt Hoa, ôn hòa hỏi thăm: “Nghe nói con làm việc ở cục cảnh sát thành phố, sao rồi, có quen chưa?”
“Anh cả!” Trần Nguyệt Hoa cảnh giác nhìn nhìn chung quanh.
Trần Duyệt Hành không nhẹ không nặng nói: “Làm sao, anh không thể nói chuyện với Tinh Tinh vài câu à?”
Nhà họ Trần có quy tắc vai vế, nếu ông bà cụ nhà họ Trần không đến, Trần Duyệt Hành làm chủ.
Trần Nguyệt Hoa hơi oán hận: “Anh cả hiểu lầm, em không ý đó.”
Trần Duyệt Hành không quan tâm đến bà, nói tiếp: “Cậu đã nghe ngóng một chút, nghề này của con khá là cực, ít nữ, nhiều thành kiến, con nghĩ kỹ chưa?”
Ông cũng không đồng ý Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/2880995/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.