Người bán hàng bị dẫn đi.
Lưu Phong khen ngợi: “Hai câu hỏi vừa rồi tốt lắm, có khí thế, cách nói cũng rất chuẩn, biểu hiện tốt!”
Lê Khả vui vẻ đáp: “Cảm ơn thầy, em sẽ tiếp tục cố gắng.”
Lưu Phong bước ra ngoài, gật đầu với Tạ Tinh: “Đầu óc của sinh viên giỏi đúng là nhạy bén.”
Tạ Tinh đáp: “Anh Lưu khen quá rồi. Em là pháp y, quen đeo khẩu trang thôi.”
Lưu Phong cười ha ha: “Cô gái này khiêm tốn đấy. Thôi, anh đi trước đây. Bận rộn mấy ngày, cũng đến lúc thu lưới rồi.”
Đàn Dịch nhận được tin tức, lập tức xin lệnh bắt người.
Xe cảnh sát hú còi inh ỏi, lao đến cửa hàng Rượu Thuốc Cao Cấp, hội họp với đội của Phó Đạt đã bố trí sẵn.
Người phụ trách theo dõi là Đỗ Chuẩn và các đồng đội.
Đàn Dịch xuống xe, liếc mắt vào trong cửa hàng: “Người đâu?”
Đỗ Chuẩn đáp: “Vừa nãy còn ở trong đó, chắc đi vệ sinh rồi.”
Đàn Dịch không nói thêm lời nào, sải đôi chân dài lao thẳng vào cửa hàng. Phó Đạt, Đỗ Chuẩn, Lưu Phong, Vương Tranh và những người khác lập tức bám theo.
Quầy phía trước không có ai, Đàn Dịch đi thẳng ra phía sau, thấy cửa nhà vệ sinh mở toang, cửa sổ cũng mở, rõ ràng người đã chuồn mất.
Đỗ Chuẩn tức đến nhảy dựng: “Mẹ kiếp, tôi đã cẩn thận thế rồi, sao hắn phát hiện ra được?”
Phó Đạt nói: “Đội trưởng Đàn, liên lạc với cảnh sát giao thông để phong tỏa đi.”
Đàn Dịch đáp: “Tôi gọi cho đội giao thông, cậu chia người đi. Ba người đến trường trung học số
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/2881834/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.