15.
Lời này của cậu trực tiếp khiến tôi bị sốc ngay tại chỗ.
“Cậu…cậu đang nói cái gì thế?”
“Cậu không phải Khương Thanh Nguyệt.” Thịnh Minh Tễ lặp lại: “Thân xác vẫn như cũ, nhưng linh hồn thì không.”
"Sao cậu có thể..."
"Tôi có thể cảm nhận được, cậu cùng Khương Thanh Nguyệt rất khác nhau."
Chuyện đã đến nước này, phủ nhận cũng không còn ý nghĩa.
“Cậu phát hiện từ khi nào?”
“Cái lần trong hẻm nhỏ, lúc cậu…tự kiểm tra.”
Đó là ngày đầu tiên tôi đến thế giới này.
Trong thiết lập của cuốn nguyên tác, Thịnh Minh Tễ cực kỳ thông minh.
Bởi vì không thông minh thì sẽ không thể trở thành kẻ phản diện lớn nhất ở thế giới này được.
Có vẻ như đây là sự quan sát mà những kẻ thông minh nên có.
Những người khác cũng gặp tôi mỗi ngày đấy thôi, nhưng ngoài cậu ta ra thì có ai nhận ra được là thân xác này đã trở thành người khác đâu!!
Nhưng giờ tôi cũng đã hiểu rằng vì sao lúc đầu Thịnh Minh Tễ còn muốn làm tôi ghê tởm. Nhưng sau đó, cậu ấy lại không còn thù địch với tôi nữa.
Tôi tò mò hỏi: "Cậu không sợ loại chuyện kỳ quái này à!"
Cậu lắc đầu: “Sợ hãi thì có ích lợi gì?”
Nói không sai, việc đã đến nước này thì sợ hãi chính là cảm xúc vô dụng nhất.
"Thịnh Minh Tễ, nếu cậu đã biết tất cả thì chúng ta hợp tác đi."
“Hợp tác gì cơ?”
“Học tập cho giỏi nhé.”
Cậu mỉm cười: "Có cần thiết không, tôi không phải là học sinh giỏi đâu."
"Sai rồi, cậu vô cùng thông minh, cậu so với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ac-doc-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/326647/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.