Tư Thiều bưng đĩa trái cây ngẩn người đứng ở cửa, dường như là bị một màn này làm bối rối.
Tư Kỳ lại nói: "Tỷ, mau gọi ba mẹ tới, hắn đánh em."
Những lời này của Tư Kỳ cuối cùng nhắc nhở Tư Thiều, Tư Thiều kịp phản ứng chuyện đầu tiên làm chính là, vội vàng đưa tay đóng cửa lại.
Tư Kỳ: "..."
Tư Kỳ mặt không thể tin nói: "Tỷ, chị đang làm gì?"
Tư Thiều đi tới nói: "Đây là thế nào?"
"Thế này mà chị cũng không nhìn ra được?" Tư Kỳ mặt kích động đỏ bừng nói: "Hắn đánh em, hắn đánh em trai ruột của chị a!"
Đào Nhiên như cũ đè Tư Kỳ, một chút cũng không hoảng loạn nói: "Hắn không chịu làm đề, cho nên tôi dự định đánh đến khi hắn làm."
Tư Kỳ gục ở trên bàn nói: "Tỷ, chị nghe xem, hắn đây là nói tiếng người sao?"
Tư Thiều nghĩ một chút, rút mấy tờ giấy ra nói: "Lúc đánh nhớ bịt miệng nó, nếu không nó đem ba mẹ gọi tới thì không tốt."
Tư Kỳ: "..." Đây thật là chị ruột ta sao? Mẹ ghẻ có đến đây cũng không làm được loại chuyện này a?
Đào Nhiên mặt từ ái nói: "Tốt nhất không nên như vậy, hắn còn nhỏ, hiểu chuyện là được."
Tư Kỳ mặt đờ đẫn gục trên bàn, sau đó kịch liệt giãy giụa nói: "Tỷ, chị vậy mà lại bênh người ngoài, chị vung cùi chỏ ra bên ngoài!"
Tư Thiều nhìn Tư Kỳ nói: "Có vẻ vẫn cần phải bịt lại."
Đào Nhiên: "Vậy thì bịt đi."
Tư Thiều tự tay nhét giấy vào miệng em trai mình, Đào Nhiên nói: "Có chịu làm bài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ac-doc-cuoi-voi-ta/1175653/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.