"Ừ..." Hách Uyển mặt đáng thương nhìn Tường Vi nói: "Sư phụ cứu tiền bối, tiền bối chắc sẽ không nguyện ý nhìn sư phụ chết chứ?"
"Đó là khẳng định." Chưởng môn mặt mày tươi cười nói: "Nàng nhất định sẽ cùng ngươi đi."
"Ai nói ta muốn đi?" Tường Vi liếc mắt nhìn Hách Uyển nói: "Sư phụ ngươi chính miệng nói với ta, nói không muốn ta đến gần hắn, ta dầu gì cũng là trưởng lão Hợp Hoan Tông, cũng không phải mấy kẻ không biết xấu hổ, xua là đi vời là tới."
"..." Chưởng môn Hợp Hoan Tông trầm mặc một chút, nói với Hách Uyển: "Kiếm Tôn hắn uy chấn thiên hạ lại lời nói đáng tin có tình có nghĩa, Hợp Hoan Tông ta trên dưới không ai không kính nể, nếu Kiếm Tôn đã gặp nạn, Hợp Hoan Tông sao có thể làm như không thấy?"
Hách Uyển mở to hai mắt nhìn chưởng môn, chớp chớp...
Lại thấy chưởng môn thay đổi bộ dáng sục sôi vừa rồi, khổ sở nói: "Nhưng Tường Vi trưởng lão cũng là công thần của Hợp Hoan Tông ta nà, Hợp Hoan Tông tuyệt sẽ không làm khó bắt môn hạ đệ tử làm chuyện mình không muốn làm."
Hách Uyển nước mắt chảy xuống, "Vậy làm thế nào a, sư phụ..."
"Đừng khóc." Chưởng môn đi tới lau nước mắt cho Hách Uyển nói: "Ngươi là muốn tìm một tu sĩ Hợp Hoan Tông tu vi cao thâm cùng sư phụ ngươi song tu chữa thương có đúng không?"
Hách Uyển đôi mắt đẫm lệ mông lung gật đầu, "Ừm ừm."
"Tường Vi không muốn không sao a." Chưởng môn ra sức đè nén hưng phấn, "Ta có thể a."
Tường Vi: "..."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ac-doc-cuoi-voi-ta/1175871/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.