Sau khi thay quần áo ngủ xong, Nhật cười sảng khoái:" Tên Hàn Lâm đó bị ném đá chẳng bt h này sống chết ra sao? Ko bt có bị trầm cảm ko nữa. Nhớ tới cảnh đó mà đệ thấy nhịn cười ko nổi, ha ha."
"Chết lm s đc, lắm mỡ như thế cơ mà. Huống chi hắn lại còn là nam chính, vẫn có hào quang bảo vệ, cg lắm là liệt giường thôi, vài hôm là lại khỏe như bò vàng khè."
Mấy tên lính canh ko hiểu tại s lại có 2 tên thần kinh ở trong đó nx.
Dạ và Nhật mà bt đc suy nghõ của bọn chúng thì thể nào bọn chúng cx ko đc toàn thây.
Huynh đệ 2 ng h này đã ngủ say ko bt trời đất là j nx rồi.
Sáng hôm sau~~~~~~~
Hai ng ăn mặc chỉnh tề ngồi ở hoa viên. Tiy nơi này ko đc đẹp bằng 1 phần Ngự hoa viên nhưng cx coi là tạm đc.
"Ko thể để cuộc chiến này xảy ra đc, nếu chuyện này xảy ra thì nó chẳng khác j nguyên tác cả." Dạ nói.
Nhật lo lắng:" Vậy thì chúng ta phải lm ntn hả huynh?"
Dạ bình thản trả lời:" Dĩ nhiên là có cách rồi, nếu ko thì ns lm j."
Nhật im lặng lắng nghe.
"Trc tiên, ta sẽ đi tới nơi nghị sự của các tướng quân và Sở Vân Hiên, ns vs họ là chings ta có cách lm cho bọn chúng đầu hàng."
"Tiếp theo là j?" Nhật tò mò.
"Đến lúc đó đệ tự nhiên sẽ bt. Nhưng nội dung chủ yếu vẫn là phá đám bọn chúng."
" Quả là diệu kế!!! Mặc dì ko bt nó là j
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-dao/1265274/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.