Trở về phủ
Dạ và Nhật tháo khăn che mặt và đg ngồi uống trà. Nhật hỏi "Tại sao huynh lại đe dọa bọn họ như vậy? Ng mà huynh chém đâu có tội tình j..."
Dạ nói "Nhìn thấy chướng mắt thì chém thôi, dù sao cx còn 1 đống mỹ nhân cơ mà. Để làm gương cho những ng còn lại."
"Nhưng..." Nhật hơi lo lắng cho ng bn của mik.
"Đệ nghĩ huynh là ng tùy tiện vậy sao? Chắc bây h cô ta đg nhàn nhã ở trong nhà của tên thị vệ nào đó rồi."
"Hóa ra huynh muốn tạo hình tượng ng nguy hiểm để cho bọn họ tránh xa. Quả nhiên huynh thật thông thái!" Nhật nhẹ nhõm.
Cùng lúc đó, ở Kim Loan điện, Hoàng thượng đg mệt mỏi nghe các tướng quân bẩm báo về việc quân của Kim Long quốc đã tới gần biên giới Ngâm Phong quốc.
Vì vậy, ông đã sai các tướng lĩnh điều binh đánh giặc, nhưng ai ai cx bảo ko thể nào đánh thắng đc đội quân mạnh như vậy đc. Chỉ còn Sở Vân Hiên, hắn nói "Xin bệ hạ hãy để thần chỉ huy binh lính, việc này bệ hạ cứ giao cho thần."
Tối hôm đó, nam chính gấp gáp trở về phủ chuẩn bị cho cuộc chiến. Những phần còn lại thì đã có các tướng quân lo liệu.
Sáng hôm sau~~~
Lúc khởi hành, Trường Dương khóc sướt mướt vì phải chi tay Sở Vân Hiên. Như thể cô ta ko bt cuộc chiến này nguyên nhân là vì mik.
Vài hôm trước
Quân của Kim Long quốc chưa tới gần lãnh thổ của Ngâm Phong quốc, Sở Vân Hiên đã nhận đc thư của Hàn Lâm.
Trong thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-dao/1265279/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.