Cứ tưởng rằng số phận đã kết thúc, hai cô gái cứ tưởng rằng mình sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời một lần nào nữa.
Ai ngờ, khi tỉnh dậy, Ngọc Anh bị tiếng ồn ào làm cho nhức đầu.
Mở mắt ra, cô nhìn thấy những người ăn mặc kiểu cổ đại và khung cảnh xung quanh là cung điện giống như trong những bộ phim cổ trang.
Đang mải mê ngắm những cảnh đẹp thì đột nhiên có người nói" Bẩm Thái tử điện hạ, Nhị hoàng tử cầu kiến."
Ngọc Anh ngồi dậy và nói rằng" các người lui ra trước đi, ta chỉnh lại y phục và nói với Nhị hoàng tử cứ ở ngự hoa viên chờ ta."
Thái giám đồng thanh" Dạ, nô tài xin cáo lui."
Sau khi người ra ngoài hết, Ngọc Anh từ trên giường đi xuống, việc làm đầu tiên là soi gương xem vẻ đẹp của người này như thế nào.
Nhìn thấy gương mặt của mình trong gương, cô phải ngây ngất với gương mặt 360 độ không góc chết, đảm bảo là một mỹ nam tử. Chiều cao khoảng 1m75, nước da trắng mịn khiến biết bao cô gái phải ghen tị. Đôi bàn tay vì không phải làm việc nặng nhọc cực kì đẹp. Nhưng không ngờ đây lại là nữ.
Sau khi xác định xong nhân vật mình xuyên qua là nữ giả nam trang cô thở phào nhẹ nhõm. Rồi cô thở dài" Haiz, chẳng biết Thân đang ở đâu nhỉ."
Đột nhiên cô nhớ ra mình có hẹn với Nhị hoàng tử ở ngự hoa viên nên cấp tốc đến thử kiểm tra xem có phải là Thân không.
Đến nơi, Ngọc Anh nhìn thấy một soái ca đang uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-dao/1265346/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.