Edit: Nguyệt Hạ.
Beta: Hạ Hạ
______________________________
Đây là một nơi bị vứt bỏ trong thành thị phồn hoa .
Sâu trong con hẻm chật chội, rác rưởi đầy trêи mặt đất, không khí quanh năm tản ra mùi tanh hôi thối, ngoại trừ những con muỗi, ngẫu nhiên có vài con mèo, chó hoang ghé qua, thì rất hiếm khi có người xuất hiện ở chỗ này.
Dưới bóng đêm nồng đậm âm trầm, một cánh tay nhỏ nhắn chầm chậm từ trong thùng rác duỗi ra, tiếp đó là cả thân thể với cặp chân ngắn ngủn, cuối cùng do tay quơ quơ không vững chắc, cả người đều ngã uỳnh trêи mặt đất.
Một thân quần áo màu trắng muốt ở trêи người cô sớm đã nhiễm bẩn, như cái giẻ lau cũ nát, ướt nhẹp, dính chặt theo nếp dán vào da nàng. Đứa trẻ đi chân trần, cả người đều lem luốc, trêи gương mặt chỉ có một đôi mắt còn tính linh động, sạch sẽ.
Diệp Nha dụi dụi mắt, mờ mịt không có phòng bị gì nhìn chung quanh một vòng, sau đó chú ý tới chính mình, thế nhưng lại có thân thể. Cô nhóc trừng mắt thật lớn, giống phát hiện được đại lục mới, đong đưa chân, nhéo nhéo khuôn mặt, nghiêng nghiêng đầu nhìn đến góc tường có vài ngọn cỏ dại xiêu xiêu vẹo vẹo sinh trưởng ở đó.
Đồng tử Diệp Nha sáng ngời, sử dụng tứ chi bò qua, cúi đầu lễ phép dò hỏi: "Xin chào, cho hỏi chú biết nơi này là chỗ nào không?"
Cỏ dại đón gió phiêu diêu, huyên thuyên.
"......"
"...... Con nghe không hiểu chú nói cái gì hết." Diệp Nha méo miệng: "Chú nói phổ yêu đi có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-tuoi-ruoi-hac-hoa/1185883/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.