Edit: Hạ Hạ
Beta: Nguyệt Hạ
__________________________
Diệp Nha cầm nước trở về, Hạ Tình đã khát lắm rồi, dốc chai nước một hơi uống hết nửa bình.
"Em uống không?" Cô đưa nước đến trước mặt Diệp Nha.
Diệp Nha không đáp lại, ngó nghiêng nhìn xung quanh.
Giữa công viên giải trí mênh ʍôиɠ biển người, cô không còn nhìn thấy chú tài xế, ngay cả vị trí chú ấy vừa đứng cũng đã bị những người khác thay thế mất rồi. Diệp Nha nhăn mặt, chẳng lẽ chú ấy bị lạc? Thật là hết cách với chú ấy, rõ ràng mới rời đi có một chút.
"Hạ Tình ――!"
Chợt có một tiếng gọi dồn dập truyền đến từ trong đám đông.
Diệp Nha hướng tới giọng nói kia, một thanh niên cao lớn đầu đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang cùng kính râm kín mít, trêи mặt không có một kẽ hở, hắn lao nhanh đến, gắt gao ôm Hạ Tình vào trong ngực.
"Thật tốt quá, chú còn tưởng rằng không tìm thấy con, thiếu chút nữa đi báo công an."
"Chú ơi, con, con sợ quá." Hạ Tình chôn mặt đầu vai của người thanh niên kia, nghĩ đến chuyện đáng sợ lúc nãy làm cô không kìm được nước mắt.
Diệp Nha ngồi ở trêи ghế nhỏ bình tĩnh nhìn hai người, trong ánh mắt bất giác lộ ra vài phần hâm mộ.
Nếu có ba ba ở đây, cô cũng sẽ chạy vào lòng ba ba, làm nũng.
Nhưng......
Diệp Nha rũ mắt nhìn mũi chân, mầm cây nhỏ trêи đỉnh đầu đang đung đưa đón ánh nắng mặt trời cũng từ từ héo xuống.
Có lẽ là do mặt trời quá lớn, đầu cô đau đến kịch liệt, mơ mơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-tuoi-ruoi-hac-hoa/1185906/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.