Edit: Minh
Beta: Darn
_________________
Ban đêm, nhiệt độ trêи đảo nhỏ giảm xuống còn rất thấp, gió biển rít gào.
Diệp Nha và Diệp Thanh Hà chui vào lều, hai người dựa vào nhau cũng không thấy lạnh. Trêи đầu có một ngọn đèn nhỏ, ánh đèn chiếu lên trang sách, giọng của thiếu niên thanh nhuận, ôn hòa kể chuyện cổ tích.
"Ngày xửa ngày xưa, ở sâu trong núi có một cây nhân sâm nhỏ, cây nhân sâm được một bà lão tốt bụng thu dưỡng, nó khỏe mạnh lớn lên, mỗi ngày trôi qua đều rất vui vẻ."
Diệp Thanh Hà lật sang tờ tiếp theo: "Nhưng mà tiệc vui thì chóng tàn, bà lão lâm bệnh, nhân sâm nhỏ phải đi tìm thuốc chữa bệnh cho bà ấy, thế nên nó xách hành lý đi tìm thuốc. "Cây hòe ơi cây hòe, bạn có thể trị bệnh cho mẹ tôi không?", cây hòe lắc lắc đầu, nói với nó thuốc có sợi râu thật dài."
"Nhân sâm nhỏ đi rồi lại đi, gặp được một con mèo, " Mèo ơi mèo, bạn có thể trị bệnh cho mẹ tôi không?", mèo ɭϊếʍ móng vuốt, nói với nó thuốc có hai cái đùi"
Diệp Nha nghe đến say sưa, không khỏi dựa vào Diệp Thanh Hà.
"Nhân sâm nhỏ đến một ngôi làng, xung quanh có rất nhiều người. "Xin chào, mọi người có thể cứu mẹ tôi không?", nó thân thiện chào hỏi với thôn dân, không ngờ nam nữ già trẻ xung quanh hứng phấn cầm cuốc vọt tới chỗ nó."
"Đây là nhân sâm! Nhân sâm có thể trị bách bệnh!"
"Nhân sâm nhỏ đang chạy trốn khỏi mọi người xung quanh đến bây giờ mới hiểu được, nó chính là thuốc chữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-ba-tuoi-ruoi-hac-hoa/1186044/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.