Tiếng gõ cửa chậm rãi truyền vào Trần Quốc Anh thu hồi ánh mắt quay về ghế dựa thả lưng xuống.
- Vào đi.
Lương Ái Linh đẩy cửa bóng dáng quyến rũ của phụ nữ trưởng thành giày cao gót đen chiếc sơ mi vừa vặn hở hai cúc đầu chân váy ôm sát đường cong nhờ tập luyện gym gương mặt trang điểm kỹ lưỡng không tì vết.
- Chủ tịch anh xem qua bản hợp đồng này.
- Để đó đi.
Ái Linh đặt bản hợp đồng xuống bàn điệu bộ vẫn lưu luyến nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng mà đẹp đẽ của anh. Cô ta yêu anh yêu đến điên cuồng. Ái Linh từ lâu đã không còn vì ham mê quyền thế mà muốn quyến rũ anh, cô ta yêu anh bằng sự chân thật của trái tim nhưng tình yêu đó đã không còn được hồi đáp.
- Còn chuyện gì?
Quốc Anh nhận thấy Ái Linh vẫn chưa rời đi không khỏi khó chịu giọng cũng không che giấu sự chán ghét.
- Không...không có.
- Vậy ra ngoài đi.
- Vâng thưa chủ tịch.
Trong đôi mắt được thời gian mài dũa đến cứng rắn của Lương Ái Linh thoáng mềm yếu trước sự phũ phàng của người đàn ông này. Cô ta không còn là cô bé của ngày trước yếu đuối mong manh nhưng dù có dày dặn đến mấy con người vẫn có những lúc yếu lòng đau khổ.
Quốc Anh lặt bảng hợp đồng ra bắt đầu xem. Anh tập trung giải quyết núi hồ sơ kia để còn đến thăm bảo bối của mình. Nghĩ đến Hà My khóe môi anh không khỏi ôn nhu mĩm cười.
Đã ba ngày trôi qua Trần Quốc Anh cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-chay-tron/1566536/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.