Vượt qua khói sương mây phủ, ba chữ “Thái Hoa Cung” đập vào mắt.
Tông môn này tọa lạc trên đỉnh tiên phù vân, đứng đầu vạn tông. Chưởng môn đương nhiệm, Hạ Quan Lan, là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay đắc thành đại đạo.
Mười bảy tuổi hắn khai linh phủ, kết linh châu, năm trăm tuổi đặt chân lên đại đạo, là một kỳ tài tuyệt thế mà người khác khó lòng sánh kịp.
Nếu không phải vì Thông Thiên Tháp bất ngờ sụp đổ, e rằng Hạ Quan Lan đã sớm cưỡi gió đạp mây, một bước thành thần.
So với bản tính tàn bạo thất thường của Ninh Tùy Uyên, Hạ Quan Lan lại mang vẻ thoát tục, không tranh với đời. Chính sự không tranh này khiến hắn như khoác lên mình vẻ “thần tính”.
Nhưng xét theo những miêu tả trong nguyên tác, Phù Huỳnh cho rằng cái gọi là “thần tính” ấy, chẳng qua chỉ là sự hờ hững, lạnh lùng bẩm sinh.
Lạnh lùng chính là không để tâm, không để tâm thì tất nhiên không tranh đấu.
Không tranh không có dục v/ọng, không dục v/ọng tự thành thần.
Cho đến khi nữ chính xuất hiện, mới kéo vị tiên quân cao cao tại thượng này xuống khỏi thần đàn.
Lúc đang miên man suy nghĩ, vài tiểu tu khách lần lượt xuống ngựa.
Phù Huỳnh đi theo sau bọn họ, dáng người nhỏ nhắn, khuất trong đám đông, trông lại càng không có gì nổi bật.
Người dẫn đầu lấy ra lệnh bài: “Chúng ta là người của Dược Tiên Phường, xin cầu kiến Tư Ly Tiên Quân!”
Giọng nói vội vã, run rẩy như đang trút ra sự kinh hãi tích tụ mấy ngày qua.
Thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-chet-tham-da-trong-sinh/2857171/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.