Edit: Linh Nguyệt
Tuy rằng cô chậm hiểu nhưng không muốn trốn tránh là sự thật. Có con rồi thì mấy cái khác không còn là tất yếu nữa, nếu phải đối mặt cô cũng không sợ.
La Thiến ở trong lòng nghĩ như vậy, nhưng, vừa trở về ngày đầu tiên đã bị cưỡng chế kéo vào cốt truyện, thì không thể chấp nhận được! Phải cho người ta có thời gian chuẩn bị chứ!!!
La Thiến ngồi ở cạnh người người đàn ông, nở nụ cười cứng đờ.
“Cô đang nghĩ cái gì?” Người đàn ông bên cạnh khẽ chạm vào chiếc vòng ngọc trên tay trái hỏi. Người này khá trẻ, mới khoảng hơn hai mươi, đeo kính mắt gọng bạc, diện mạo thanh tú giống như sinh viên chưa ra ngoài xã hội, mặc áo khoác ngắn màu đen.
La Thiến quay đầu nhìn hắn nói: “Không, tôi hơi mệt. Hiện tại mang thai, thân thể yêu ớt dễ ngã, có thể… bảo đại ca phía trước lái chậm chút không?”
Người đàn ông cười khẽ: “Hiện giờ tôi còn ở trong pham vi đuổi bắt của Đường gia, nếu trong mười hai tiếng không rời khỏi kinh đô thì…” Hắn vén sợi tóc thay La Thiến sợi tóc, nhẹ giọng hỏi: “Còn có thể rời đi sao?”
La Thiến thuận theo cười hai tiếng, thương lượng nói: “Nếu vậy thì... thả tôi đi?”
“Cô nói xem?” Khóe miệng người đàn ông vẫn như cũ mang theo ý cười, nhìn La Thiến.
La Thiến cười khan: “Nói đùa, nói đùa thôi.”
“Nhưng thật ra không giống nhau.” Người đàn ông nâng cằm La Thiến, cẩn thận quan sát nói: “Việc có gãy chân hay không thì đương nhiên phải khác rồi!”
La Thiến trong lòng run
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-chia-tay-hang-ngay/1612586/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.