Mạc Phi Ưng lạnh nhạt nói: “Ta không phải là người nói gì nghe nấy.”
“Ai nha, hiện tại ngươi cũng đừng so đo cái này!” Đan Tiểu Phiến giậm chân nói: “Ngươi không biết sao? Ở Võ Lâm Minh không thể xuất hiện hoa lê, đây là loại hoa mà tiền nhiệm Võ Lâm Minh chủ đã ra lệnh cấm, cho nên hiện tại chỉ có thể thấy hoa hải đường ở Võ Lâm Minh mà thôi, ta có dự cảm, trong viện phía sau bức tường này có một bí mật siêu cấp!”
Mạc Phi Ưng nhíu mày, hắn lại nhìn tường cao, lúc này thật ra cũng không nói gì thêm, mà trực tiếp xách cổ áo Đan Tiểu Phiến bay qua.
Vừa chạm đất, hai người đều ngẩn ngơ.
Viện này trồng đầy cây hoa lê, cánh hoa màu trắng bay múa trong gió, dưới bầu trời đêm ánh trăng sáng tỏ, nơi này giống như tiên cảnh vậy, mà ở giữa khu vườn này, chỉ có một gian phòng nhỏ mà thôi.
Đan Tiểu Phiến tuy mới chỉ có mười bốn tuổi, nhưng thân là nữ nhân, trực giác của nàng đã sớm thức tỉnh. Không để ý tới Mạc Phi Ưng, nàng bước vào tận bên trong căn phòng nhỏ kia.
Nàng lấy chính thân phận đại tiểu thư Thiên Kim Các của mình ra bảo đảm, bí mật trong phòng này, nhất định sẽ khiến tất cả mọi người chấn động.
Mặt trăng bỗng nhiên ẩn vào tầng mây, ánh trăng chiếu vào từ ngoài cửa sổ cũng đã biến mất.
Hồng Đậu thầm thở dài, lại gặm màn thầu A Đại đưa tới. Nghe nói đây là bữa ăn khuya do Trung bá đặc biệt kêu A Đại đưa vào vì sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-ay-khong-online/1439270/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.