Chẳng qua như này cũng chẳng thể đả động được Hồng Đậu, từ khi còn nhỏ, nàng liền hàng ngày đối mặt với vị thúc thúc tiếu diện hổ* (ý bảo bên ngoài mỉm cười nhã nhặn nhưng nội tâm lại đáng sợ vô cùng) kia của nàng, nhìn mặt thúc thúc nhiều quá, đối với hai chữ “mỹ nam” nàng đã không có cảm giác gì nữa rồi, cho dù có đưa Phan An đến trước mặt nàng, nàng đều có thể mặt không đỏ, tim không đập.
Ngôn Kỳ hỏi lại: “Đậu Xanh cô nương thật sự không đi cùng ta sao?”
“Không.” Hồng Đậu trả lời quyết đoán, cũng cự tuyệt quyết đoán.
Ngôn Kỳ quét mắt nhìn nhà ở cách đó không xa, hắn lại đem tầm mắt dừng trên mặt Hồng Đậu, hắn dường như thực bất đắc dĩ mà cười một tiếng, “Vậy được, Đậu Xanh cô nương lần này không muốn theo ta rời đi, khi nào Đậu Xanh cô nương thay đổi ý định, đến lúc đó ta sẽ lại đến tìm cô nương, tại hạ đi trước một bước, Đậu Xanh cô nương, sau này còn gặp lại.”
Hồng Đậu nghe vậy ngẩng đầu, nam nhân trước mặt lại biến mất không thấy đâu giống như lần trước.
Lúc này, Thẩm Lạc Ngôn từ trong phòng đi ra, bên cạnh hắn còn có Lý Tùy Phong cùng Du Tử Tức, Thẩm Lạc Ngôn đi đến trước mặt Hồng Đậu, không dấu vết liếc mắt nhìn đôi tay nhúng nước lạnh tới đỏ hồng của nàng, “Bảo ngươi rửa tay sạch sẽ, vì sao đến giờ vẫn chưa vào nhà?”
“Ta……”
“Ngắm trăng sao?”
Hồng Đậu nghẹn ngang cổ họng, trầm mặc trong chốc lát nói: “Ta đang xem tinh tượng* (*đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-ay-khong-online/1439641/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.