Ngôn Kỳ trầm mặc trong chốc lát, “Đậu Xanh cô nương thật là đặc biệt, vì sao khi người khác khen ngươi, ngươi lại suy ra thành như thế?”
Ngôn Kỳ có thể thề, hắn vừa rồi là thật sự đang khen nàng, có lẽ dùng lời của nàng mà nói, cũng có thể gọi là “tán tỉnh”.
Hồng Đậu sắc mặt bất biến, càng không có chút ủy khuất nào, nàng nói như theo thói quen: “Từ nhỏ đến lớn, ta đã gặp được quá nhiều người ngại mà không dám nói ta xấu, liền luôn nói ngược lại để an ủi ta, ta sớm đã thành thói quen, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình thúc thúc ta dám nói thẳng với ta không cố kỵ, ta đã sớm ý thức được, ta vốn dĩ chính là một người vừa không đáng yêu, lại không xinh đẹp.”
Thái dương Ngôn Kỳ nhảy dựng, cảm thấy lời Hồng Đậu nói không thể tưởng tượng nổi, không nói cái khác, chỉ nói đến khuôn mặt này của Hồng Đậu thôi, cũng đã là vẻ khuynh thành tuyệt diễm, trừ phi là người có thẩm mỹ không bình thường, nếu không đều không thể nói với nàng một chữ “xấu” được.
Nhưng nhìn bộ dáng Hồng Đậu, quả thực là nàng thật sự cảm thấy chính mình không có ưu điểm gì cả, vẻ ngoài cũng khó coi, từ lời nói của nàng có thể nghe ra được, từ nhỏ đến lớn, dù nam nhân có hứng thú với dung mạo của nàng tuyệt đối không phải ít, nhưng nàng lại cho rằng những người đó chẳng qua là không đành lòng làm tổn thương nàng, mới cố ý khen nàng thôi, chỉ có vị thúc thúc trong miệng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-ay-khong-online/1439645/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.