“Trang chủ, ngươi không sao chứ!” Hồng Đậu vội vàng đỡ lấy Thẩm Lạc Ngôn, gấp đến độ muốn khóc.
Thẩm Lạc Ngôn một chút cũng không cảm động, dù nàng có sốt ruột, cũng chỉ vì sợ chính mình sẽ bị gắn mác quả phụ mà thôi, chỉ cần là nữ nhân, đều sẽ không thích cái danh quả phụ, đặc biệt là Hồng Đậu, nàng vốn tung hoành khắp giới hoàng văn*(*truyện XXX),thật sự là sẽ nhịn không được mà móc nối hai chữ quả phụ này với nội dung mười tám cấm*.
*mười tám cấm: Cấm trẻ em dưới 18 tuổi:))))
Du Tử Tức chậm rãi nói mát, “Xem ra nội thương của Thẩm trang chủ rất nặng nha, có thể nhẫn nại đến tận bây giờ, hẳn cũng coi như cực hạn, bội phục, bội phục.”
“Không ngờ giáo chủ Ma giáo lại đến hôm nay.” La Nhất Bảo phe phẩy cây quạt nói: “Chư vị đều là người có tiếng trên giang hồ, La Nhất Bảo nho nhỏ ta đây chỉ là khách qua đường, liền đi trước một bước vậy.”
La Nhất Bảo dứt lời, thân ảnh lập tức mất tăm, đến khi mọi người ở đây đều cho rằng hắn đã rời khỏi, một cây bạch ngọc trâm trên đầu Hồng Đậu lại biến mất, nàng ngẩng đầu chung quanh, “La Nhất Bảo, ngươi cái kẻ ăn trộm này!”
“Tiểu sinh cũng không thể tay không mà về, cây trâm này của phu nhân rất đẹp, tiểu sinh liền mượn trước thôi.” Thanh âm vọng lại từ trời đêm chậm rãi biến mất, hắn đã thật sự rời đi.
Du Tử Tức quyến rũ cười, “Người khác nếu đã rời đi, vậy mấy người quen chúng ta liền bắt đầu xử lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-ay-khong-online/1439730/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.