Trương Trí Hằng hoàn toàn không tin rằng Thư Thanh Thiển chưa uống thuốc. Hắn ta mỗi ngày đều tận mắt chứng kiến, Thư Thanh Thiển luôn ăn hết sạch những thức ăn mà hắn sai người mang đến.
Hắn ta nhìn vào chiếc cốc thủy tinh trên bàn một cách gắt gao. Chiếc cốc trong suốt sạch bóng, vừa rồi còn nằm trong tay Thư Thanh Thiển.
Đúng vậy, khi hắn ta vào phòng vẫn thấy Thư Thanh Thiển đang uống nước, mà tất cả nước uống trong phòng nàng đều đã bị hắn hạ độc, không thể nào không uống phải.
Trương Trí Hằng thở hổn hển vì tức giận, đập mạnh vào bàn. Ngay lập tức, mặt bàn xuất hiện một vết nứt lớn, “Không, mày đang lừa tao, mày đang chơi xỏ tao đúng không? Tao sẽ không để mày lừa được đâu.”
Thư Thanh Thiển cười khinh, dựa lưng vào ghế sô pha, khoanh chân, ánh mắt rơi vào mấy người đứng sau lưng Trương Trí Hằng.
Mấy người kia cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Thư Thanh Thiển, cũng không biết lời nàng nói là thật hay giả. Lúc này, họ vô cùng hoảng sợ, trong lòng âm thầm cầu nguyện cho Thư Thanh Thiển thật sự đã trúng độc.
Thư Thanh Thiển nhìn thấu tâm tư của mấy người đó, cuối cùng chậm rãi nói: “Anh tưởng chỉ có anh mới có thể mua chuộc người của tôi sao?”
Trương Trí Hằng biến sắc, “Mày nói cái gì?”
Thư Thanh Thiển chống tay lên đùi, hơi nghiêng người về phía trước, nói với Trương Trí Hằng: “Thực ra, ngay từ đầu kế hoạch đã có một tên thuộc hạ của anh đến đầu hàng với tôi, rồi đổi thuốc anh chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2984976/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.