Mia đến hơi muộn nên chỗ của cô khá vắng vẻ, ít người qua lại, trông có vẻ hơi quạnh hiu.
Đây lần đầu tiên Mia tham gia chợ phiên, chủ yếu là muốn xem náo nhiệt. Nhìn quảng trường thường ngày vắng tanh giờ đây đông nghịt người, cô cũng thấy lạ mắt, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng xung quanh, cũng chẳng vội vàng gì.
Cuối cùng cũng có người đến trước sạp hàng của cô, chỉ vào vài miếng thịt và hỏi: “Xin hỏi mấy miếng thịt đen đen này là gì vậy? Trông có vẻ hơi lạ.”
Mia ngẩng đầu nhìn người đó, đối phương lập tức nở nụ cười dịu dàng. Hắn trông không lớn lắm, khoảng hai mươi mấy tuổi, là một con thú nhân cô chưa từng gặp, rõ ràng là đến từ bộ lạc khác.
Mia cũng đáp lại bằng nụ cười lịch sự, thấy có khách hàng đến, vội vàng nói: “Đây là thịt hun khói, là đặc sản của bộ lạc Taigo chúng tôi, được ướp muối rồi hun khói nên mới có màu đen như vậy, nhưng mà ăn rất ngon.”
Kuhe thấy giống cái xinh đẹp kia nở nụ cười với mình, lập tức cảm thấy đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại trái tim đập thình thịch, mất khá lâu mới lấy lại tinh thần.
Mia không ngờ đối phương hỏi xong rồi không nói gì nữa, cô còn tưởng hắn không hứng thú, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Kuhe lập tức tỉnh táo lại, không nỡ nhìn Mia buồn nên lại giả vờ rất hứng thú, cầm một miếng thịt lên ngửi ngửi, mùi vị có vẻ hơi lạ.
Hắn chưa bao giờ ăn loại thịt có mùi vị như vậy, nhưng cảm giác có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985060/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.