Một người đàn ông gầy yếu đứng cách cổng bộ lạc không xa, nhìn dòng người qua lại, trong mắt thoáng lên vẻ tham lam: “So với tháng trước thì có vẻ đông người hơn, thật náo nhiệt.”
Người đàn ông bên cạnh cao lớn hơn, đôi mắt sắc bén như chim ưng, ánh mắt âm hiểm khiến người ta không dám nhìn thẳng. Anh ta gật đầu đồng ý: “Những người còn lại sẽ đến vào ngày mai. Hôm nay chúng ta vào thăm dò trước, quan sát xung quanh thật kỹ, cẩn thận đừng để bị phát hiện.”
“Anh yên tâm, chắc chắn họ sẽ không phát hiện ra chúng ta đâu. Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi.” Người đàn ông gầy yếu ôm chặt tấm da thú trên người, vỗ vỗ cái túi bên hông, bên trong chứa đầy đồ đạc, giả vờ như những người buôn bán khác.
Quả nhiên, hai người họ không hề bị chú ý khi vào trong bộ lạc Taigo, người đàn ông mắt ưng thở phào nhẹ nhõm.
Hai người đặt hàng hóa xuống quảng trường, chẳng hề quan tâm có ai mua hay không, mà chỉ âm thầm quan sát xung quanh.
Nhìn thấy dòng người qua lại không dứt và vô số hàng hóa bày bán, lòng tham của hai người càng tăng lên. Tất cả những thứ này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về họ.
Bộ tộc của họ khá nghèo khó. Kể từ lần đến thăm bộ tộc Taigo, họ đã bị choáng ngợp bởi sự giàu có nơi đây. Những đồ vật tinh xảo, những món ăn ngon lành là những thứ mà họ chưa từng được nếm trải.
Tuy nhiên, những thứ đó rất đắt đỏ. Bộ tộc họ nghèo, đương nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985066/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.