Bầu trời dần tối, ánh đèn trong phòng bật sáng, căn phòng yên tĩnh chỉ có tiếng lật sách của Thư Thanh Thiển.
Những kiến thức này đối với nàng không quá khó, chỉ là đã lâu không học nên quên gần hết.
Nhìn Thư Thanh Thiển cúi đầu tập trung viết, Mộ Diệc Thu chợt nhận ra chữ của nàng rất đẹp, nét chữ rồng bay phượng múa, uyển chuyển linh hoạt, rất bắt mắt.
Mộ Diệc Thu chống cằm nhìn Thư Thanh Thiển, cười khẽ. Chữ viết của nàng không hề giống với vẻ ngoài, mà lại rất hợp với tính cách của nàng.
Mặc dù chỉ gặp Thư Thanh Thiển vài lần ngắn ngủi, nhưng Mộ Diệc Thu đã phần nào hiểu được tính cách của nàng. Bề ngoài có vẻ yếu đuối, nhưng bên trong lại rất kiên cường.
Mộ Diệc Thu thỉnh thoảng góp ý một vài điều, và dần dần cô nhận ra Thư Thanh Thiển thực sự rất thông minh, chỉ cần nhắc nhở một chút là đã có thể suy một ra ba.
Nhờ có Mộ Diệc Thu ở bên hướng dẫn, một số nội dung Thư Thanh Thiển nhanh chóng nhớ lại, càng làm càng hăng say, cuối cùng cũng hoàn thành xong bài tập.
Mộ Diệc Thu thấy vậy cũng hứng thú, bèn lấy ra một đề kiểm tra khác, “Em thử làm đề này xem?”
Thư Thanh Thiển tuy không hiểu lắm ý của Mộ Diệc Thu, nhưng dù sao cũng còn sớm, nàng nhận lấy đề và làm. Mộ Diệc Thu lặng lẽ ngồi bên cạnh quan sát.
Lần này, Thư Thanh Thiển làm mất khoảng nửa tiếng. Mộ Diệc Thu cầm lấy đề kiểm tra mà Thư Thanh Thiển đã làm, không khỏi thầm cảm thán, rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985074/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.