Mặt trời mọc, tiếng chuông ngân vang.
Tiếng chuông trầm hùng vang vọng hai hồi, như ngân vang khắp cả trời đất.
Đây chính là tiếng chuông Thái Cổ Nguyên Văn của Huyền Thanh Tông.
Huyền Thanh Tông ẩn mình giữa vạn sơn đã tồn tại hàng trăm năm, là môn phái tu tiên lớn nhất hiện nay. Chính vì vậy, mỗi năm đều có vô số người muốn gia nhập, nhưng Huyền Thanh Tông không phải ai cũng thu nhận, chỉ những ai vượt qua được bậc thang đá mới có thể vào cửa.
Mặc dù gọi là bậc thang đá nghe có vẻ rất bình thường, nhưng thực tế lại không hề đơn giản. Bậc thang bằng đá xanh có tới chín vạn bậc, trên mỗi bậc đều có pháp lực áp chế, không thể dựa vào ngoại lực mà chỉ có thể dựa vào sức lực bản thân để leo lên.
Giờ đây, tiếng chuông Thái Cổ Nguyên Văn đã vang lên hai hồi, tức là đã qua hai ngày, chỉ còn lại một ngày cuối cùng. Thời gian vừa hết, cửa sơn môn một năm một lần lại đóng cửa.
Trong đại điện.
Tông chủ nhìn Thư Thanh Thiển, nói: “Trác Quang Phong chủ, đứa trẻ này nhìn qua có vẻ tư chất cũng khá tốt, không biết ngươi nghĩ sao?”
Thư Thanh Thiển chỉ liếc nhìn người bên ngoài một cái rồi thu hồi ánh mắt, “Không ra sao.”
Liễu Mặc Vũ, Phong chủ Thúy Vân Phong, đang định thu nhận người này làm đệ tử, kết quả lại nghe thấy Thư Thanh Thiển đánh giá như vậy. Liễu Mặc Vũ cố nén cơn tức trong lòng, mỉm cười nói: “Trác Quang Phong chủ mắt nhìn thật cao, có vẻ năm nay lại không định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/2985121/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.